Cô mắc cỡ che mắt lại, không để cả hai biết đang nhìn lén,xinh đẹp nhưng tư thế của cô không còn là nằm sấp nữa mà thay vào đó là nằm nghiên rồi. Được Phương thò tay vào quần, ôm lấy cây hàng hai mươi mấy năm không ai chăm sóc, Bona như lên tiên. Lúc đi xe qua nhà Thu, Phương còn chọc Bona phải cố gắng học lái xe máy, để sau này còn chở cô hoặc cô Thu đi nữa. Cô an tâm hơn, cô hỏi tiếp:
– Sao… em sao lại đi ăn trộm vầy…?
Thằng Dương giải bày:
– Tại… tại nhà em nghèo quá… em mắc đi học… thấy ba mẹ lo cho em cực quá nên em xót… Hồi chiều đi chơi với thằng bạn… nghe nó rủ đi câu trộm tôm ngon lắm… nên em tham… tưởng làm nhanh… về có tiền cho ba mẹ…
Cô nghe nó nói và nghĩ lại thấy cũng hợp lý.