Bé Huê choàng tay qua vai thầy mình, nói:
– Em cảm ơn thầy… thầy làm em sướng quá!
Bona cúi đầu ái ngại:
– Thầy… thầy xin lỗi… thầy…
Bé Huê mặt hơi đỏ, vội xua tay:
– Dạ… thầy ơi… thầy có lỗi gì đâu… tại… tại em chủ động mà…
– Em… em đã có Cường rồi… sao còn… còn làm chuyện này với thầy…?
Bé Huê mặt mày đang hoan lạc, nghe Bona nói vậy thì quay ngoắt lại nhìn thầy:
– Cái gì… sao thầy… biết… biết chuyện của em với anh Cường…?
Bona nghe thế thì che miệng lại, thầy biết mình đã vô tình nói hớ, thầy lắp bắp:
– Ơ… không… không phải đâu… em… em nghe nhầm thôi…
– Nhầm cái gì mà nhầm… em hỏi… sao thầy biết chuyện em với anh Cường…
– Thầy… ơ thầy…
– Thầy nói nhanh lên… để em còn lên lớp nữa…
Nghe bé Huê nhắc đến chuyện lên lớp, thầy Bona vội chống chế:
– Ờ… thôi chắc trễ rồi… em lên lớp đi… bữa sau hẹn gặp nhau… rồi thầy kể cho…
Bé Huê nhìn lại thời gian quả không còn nữa,Em hàng xóm nãy giờ Bona chịch cô bé có một cái mà lâu quá trời lâu, giờ mà Huê không lên lớp chắc sẽ tan trường luôn quá. Thầy gật đầu hào hứng. Cả bãi xe vắng lặng chỉ còn vài chiếc. Cô thoải mái đến nổi khi đôi bàn tay của cậu ta lướt xuống vùng eo, rồi vùng mông của cô lúc nào chả hay.